Trang Chủ

Chương 196: Chỉ có lời không có lỗ

Tác giả: Cửu Châu Yêu Tăng
Truyện: Tiên Đạo Tung Hoành Dị Thế [C]
Thể loại: Mạt Thế

Nội dung:
Lại quay nhìn xem lại bộ dạng hắc y nhân, thương tích khắp người, hơi thở mong manh, gần như là người đã chết. Vương Lăng vươn tay định xem rõ thương tích đối phương. Hắc y nhân dù hết sức, một bộ phận ý thức vẩn thanh tỉnh, cả người phòng bị. Thấy gã cứ khư khư giữ mình, Vương Lăng nhếch môi, ngữ điệu trào phúng: - Ngươi giờ như ngọn đèn trước gió, ta cần gì phải giở trò, yên tâm ta tuyệt đối không hại ngươi. - Làm sao ta dám tin chứ, tuy ta đã như người chết nhưng vẫn không muốn trở thành công cụ của bất cứ ai. Cũng hết cách vì sao đối phương nghi ngờ, sống một cuộc sống mà bất cứ ai cũng có thể là kẻ thù, người thân không còn có ai bên cạnh lại thương tích chồng chéo, cơ thể biến đổi dị dạng, dù là thánh nhân cũng sớm đi chết cho đời bớt khổ nhưng vẩn giữ một vẻ bình tĩnh như vậy làm Vương Lăng có chút khâm phục. Xóa bỏ nhân dạng Mai Dương Tú, hắn mỉm cười khoanh tay ngó kỹ hắc y nhân. - Như vậy ngươi thấy không vấn đề gì chứ. Thấy ánh mắt đối phương vẫn lộ rõ nghi ngờ, hắn không còn cách nào khác, liền đọc một lèo khẩu quyết của Huyết Hà pháp quyết, lập tức hắc y nhân kinh ngạc, hai mắt trừng to quan sát kỹ Vương Lăng lắp bắp hỏi: - Ngươi sao lại biết khẩu quyết của tông môn bọn ta. - Ngươi là người của Huyết Hà phái? Hắc y nhân gật gật đầu, gã nghe Vương Lăng đọc khẩu quyết so với công pháp bản thân hoàn mỹ hơn, đầy đủ tất cả các tầng pháp liền không nảy ý che giấu nữa, huống chi tính mạng bản thân sắp chấm dứt, gặp lại người đồng môn làm gã nảy tâm vui sướng. Nhìn thấy đối phương dù bị thương nhưng vẫn gồng người đứng dậy Vương Lăng đè vai hắc y nhân xuống nhăn trán. - Ngươi đang bị thương không nên kích động mạnh. - Ta đã sắp chết rồi, nếu như lần cuối có thể nhìn thấy một người đồng môn thì đã đủ mãn nguyện. - Ta còn chưa cho ngươi chết, ngươi còn lộn xộn. - Ta tự biết rõ thương thế bản thân. Nghe câu này giống như mấy lời trăn chối trong tiểu thuyết, Vương Lăng khó chịu vô cùng, bản thân còn muốn đối phương thay mình khôi phục Huyết Hà phái làm sao mà để gã chết. - Ngươi tên gì. - Tên ta, đã lâu lắm chưa có người hỏi. Ta vẫn nhớ mấy vị sư huynh gọi ta là Cốt Đầu. - Vậy được Cốt Đầu, ngươi có muốn khôi phục Huyết Hà phái, tìm ra địch nhân trả thù không. Cốt Đầu nghi ngờ địa nhìn hắn, gã làm sao mà không muốn chứ, nhanh chóng gật đầu. Vương Lăng chỉ đợi như vậy, hài lòng vỗ vai hắn. - Nếu vậy thì ngươi chưa thể chết được. Cứ đợi ta ở đây, ta sẽ sớm tìm dược liệu chữa trị cho ngươi. - Nếu ngươi nói vậy thì ta sẽ chọn tin ngươi lần này. Đằng kia có một chiếc hang ta từng dùng nó cư trú, bên trong ta có tạo một cái kết giới, ngươi đưa ta đến đó. - Được. Để Cốt Đầu ở bên trong hang động rồi, Vương Lăng phương hướng của Dược Kinh Phường lao đi. Hắn thẳng vào bên trong mượn phòng luyện dược, không ai nói gì sẵn sàng giúp hắn chuẩn bị mọi thứ, từ dược phẩm đến lò đan dược. Theo như thương thế của Cốt Đầu, hắn định luyện chế Bạch Trường Đan nhưng Linh Tôn lại nhắc nhở hắn luyện Trường Sinh Đan, chí có loại đan này là phù hợp với tình trạng của Cốt Đầu. Hắn nghe xong tuy là nghi ngờ một chút nhưng vẫn theo lời Linh Tôn luyện Trường Sinh Đan, tuy là về luyện dược Linh Tôn có thể thua kém xa Gia Nộ nhưng tầm hiểu biết về đan dược thì dĩ nhiên không ai bằng, huống chi Linh Tôn trực tiếp thấy thương tích của Cốt Đầu. Đây là lần đầu hắn luyện đan tứ phẩm đan dược, trước đó còn có e ngại nhưng hiện hắn rõ ràng tinh thần hắn cường đại hơn trước gấp mấy lần, sự nhạy bén lại tăng thêm vài phần, có vẻ như sau lần tự mình tẩy tủy lĩnh vực luyện đan cũng được tăng cường. Nhưng mà như thế thì sao dùng Ma Giao Đỉnh lại thất bại chứ. Cầm trong tay Trường Sinh Đan, hắn có cảm giác hư cấu vô cùng, đây là lần đầu luyện đan vượt phẩm cách nhưng lại thành công mỹ mãn. Hắn cũng chả nghĩ nhiều thế, định quay lại gặp Cốt Đầu nhưng lại có nha hoàn Tiểu Xuân chạy tới thông báo cho hắn Dược Thư Kỳ gặp hắn. Tuy là bây giờ đang bận nhưng hắn cũng rõ bản thân sớm muộn rồi sẽ gặp nàng, không từ chối theo sao nha đầu Tiểu Xuân tới phòng của Dược Thư Kỳ. Ngửi thấy trong phòng mùi thơm, hắn hít hà thoải mái liếc mắt Dược Thư Kỳ nhếch miệng cười. - Dược tiểu thư không ngờ lại tự mình mời ta vào trong tư phòng của mình. Lần sau ta không cần phải trèo cửa sổ nữa. - Đây chỉ là phòng ta tạm thời ở mà thôi, tư phòng của ta còn lâu ngươi mới được vào. Thấy lại bộ dáng chán ghét của hắn cùng lời trêu chọc không hiểu sao Dược Thư Kỳ cũng dần bão hòa, không còn e ấp như trước. Vương Lăng thong dong ngồi xuống, đối mắt cùng nàng, Dược Thư Kỳ thấy hắn bình tĩnh như chưa từng làm cái gì sai, lòng tuy tức nhưng nhớ lại lúc chọc tức hắn thì liền rùng mình, nàng nén nở nụ cười. - Ngươi không hỏi vì sao ta gọi ngươi tới đây sao. - Ta tự mình biết chứ, Dược tiểu thư chắc chắn rất nhớ ta nên mới nửa đêm nửa hôm kêu người tới tìm gặp phải không. - Ai nhớ ngươi chứ, ta còn sợ lần nữa gặp lại ngươi nữa. Nhớ lại tình cảnh trước đó Dược Thư Kỳ thật hận hắn vô số lần nhưng nàng thân là người kiểm soát việc làm ăn của Dược gia đã sớm luyện được bản lĩnh tự trấn tỉnh. - Có phải ngươi đã gây thù cùng Phi Long hội không. - Cái này tiểu thư cũng biết, không ngờ tiểu thư lại quan tâm ta như vậy. - Làm ơn đàng hoàng được không. Ta là nói chính sự, ngươi gây sự với Phi Long hội ta không nói, nhưng lại đem quyền lợi của Dược gia ra để làm bình phong, ngươi có biết như vậy bọn ta sẽ mất đi bao nhiêu tiền không. Vương Lăng đã biết trước nàng sẽ hỏi như vậy, môi nhểnh lên không chút quan tâm. Dược Thư Kỳ lông mi rũ xuống, thần sắc phức tạp. - Ngươi thật sự không hiểu gì sao. - Chẳng phải chúng ta quan hệ rất tốt sao, ta làm như vậy cũng đâu ảnh hưởng tới tiểu thư, thậm chí còn giúp tiểu thư kiếm lời sau này. - Lời chỗ nào ta không thấy, ta chỉ biết là ngươi giúp ta gây bất mãn với đám người Phi Long hội, bây giờ hơn nửa số đan dược trong Dược Kinh Phường không thể bán ra. - Nhanh như vậy mà chúng đã biểu tình rồi sao. - Trước đó bọn chúng đã hủy đi hơn nửa đơn hàng đặt trước của bọn ta, bắt bọn ta phải giảm đi nửa giá mới chịu theo hẹn mà mua. Hắn nhớ rõ ràng trước đó Mộ Dung phi Yên còn đền bù tổn thất kia mà, bây giờ náo loạn có lẽ là lòng quỷ tự cao của đám Phi Long hội, danh dự bán đáng tiền lắm sao. Vương Lăng khinh thường, chỉ sợ lần này Viên Tâm hội sắp có rắc rối tới. Nhìn lại thấy Dược Thư Kỳ bộ dáng mệt mỏi, xem ra hắn đã đem cho nàng không ít rắc rối, để một nữ nhân quyến xuyến tài bảo cho cả một gia tộc lớn như Dược gia là bậc nào khó khăn. Hắn thở dài, cuối cùng vẫn là đưa ra quyết định,nói: - Để cho ta nói cho tiểu thư việc lợi của điều ta làm, tất cả là vì lợi ích chung của hai ta. - Ngươi nói nghe đi. Vương Lăng bất ngờ đứng dậy, từng bước nhỏ đi tới gần Dược Thư Kỳ, miệng nói: - Thứ nhất, ta đang giúp tiểu thư đặt nền móng vững chắc trong tông môn. Cứ như theo như người khác nhận xét, Minh Lam Tông giao Vân Nguyệt thành cho tiểu thư quản lý vì nể mặc mũi Dược gia cùng Luyện Dược Sư công hội, thế nhưng thật chất thì tiểu thư cũng không thể kiếm được bao nhiêu lợi vì Vân Nguyệt Thành quá nửa là do người tông môn quản lý, nói đến cũng là có Phi Long hội. Còn có một Hồng Y Quán của Tây Diệm Cung cũng là chuyên luyện đan dược, hơn nửa đệ tử là thu mua đan dược từ đây. - Như thế thì sao chứ, ngươi giúp ta cái gì. - Tiểu thư có vẻ như chưa biết, mấy tiệm dược liệu mà tiểu thư đưa ta quản lý đều bị người Phi Long hội đập phá, chúng dĩ nhiên biết đám dược liệu này là của ai nhưng vẩn ra tay, đơn giản là vì muốn Dược Kinh Phường di dời khỏi Vân Nguyệt thành. Tất nhiên ta biết trước đó chúng đáp ứng đền bù tổn thất cho ta là vì nể mặt Long Võ trưởng lão mà thôi vì ta có lệnh bài mà. Chúng tự hiểu đắc tội với ta là khỏi còn đan dược nữa nên mới khách khí. Dừng một chút Vương Lăng vuốt cổ, xem Dược Thư Kỳ không nói thầm chửi nữ hồ ly, rõ ràng là chuyện của riêng Dược gia bị nàng kéo tới dính dáng hắn. - Không ngờ ngươi lại nghĩ được tới như vậy, ta thật sự quá xem thường công tử rồi. Thế nền móng mà công tử nói là gì? Nghe Dược Thư Kỳ đổi giọng đến ngược tính như vậy, Vương Lăng âm thầm tặc lưỡi, cũng không đánh gãy biểu hiện đối phương, tiếp tục nói: -Nếu như Viên Tâm hội có thể hoàn toàn nắm chắc thế lực thì đối với Dược tiểu thư cũng là điều tốt, chỉ dựa vào quan hệ hai ta cũng đủ nói. Cái này là cần tiểu thư phải phối hợp mới được. -Chúng ta có thể làm gì? Vương Lăng liếc mắt nhìn ánh mắt Dược Thư Kỳ không ngờ thấy nàng vẫn rất bình tĩnh, thực sự rất nể nàng. -Đây là điều tốt thứ hai ta muốn nói. Có thể so ra Phi Long hội là thế lực đứng đầu tông môn, nhân số dĩ nhiên đông đảo, nguồn lợi kiếm được từ đây dĩ nhiên không thể đo lường. Cứ việc đắc tội Phi Long hội thì mất đi nguồn tài lực lớn, nhưng tiểu thư chỉ để ý tình thế trước mắt mà không hề lo nghĩ xa. -Xin công tử chỉ giáo. -Nói tới việc đối phương từ bỏ mua bán cùng Dược Kinh Phường là hành động ngu xuẩn nhất thời, bởi vì chúng nghĩ còn có một Hỏa Y Quán đủ để cung cấp linh đan, nhưng đâu biết nguồn đan này chỉ là có hạn, có thể giúp đỡ toàn bộ tông môn đệ tử tiêu thụ vài tháng là cùng. Nghe xong hắn nói, Dược Thư Kỳ hai mắt sáng ra nở nụ cười xinh đẹp. -Ta hiểu rồi, ý công tử là chúng ta không cần thiết phải đàm phán cùng Phi Long hội, cứ y nguyên tồn trữ đan dược, đến khi họ thiếu tiêu dùng chắc chắn sẽ chạy tới chúng ta. Khi đó tình thể đảo ngược, giá cả tùy ý chúng ta nâng lên hạ xuống. -Tiểu thư nói không sai, có lẽ Phi Long hội muốn nhân lúc này hạ giá đan dược nhưng không hề nghĩ rằng mọi thứ không đơn giản cứ nghĩ là làm. Dược Thư Kỳ khâm phục không thôi, nàng sao không nghĩ tới việc này nhưng rõ ràng là có nổi khổ, Vương Lăng có chút do dự nhưng vẫn là nói: -Ta lại nói tới chỗ tốt thứ 3, tuy rằng thời gian để trữ liệu không lâu nhưng với một gia tộc lớn như Dược gia vẫn là rất khó khăn, ta ở đây có một đơn Xuân Hoài Thủy Dịch, giúp cho nữ nhân da dẻ càng thêm trắng sáng, mịn màng lại bảo tồn thêm một loại hương trên cơ thể chắc chắn làm nam nhân yêu thích. Đặc biệt không như những loài thủy dịch khác nặng mùi dược thảo, có thể dùng vừa tắm nhưng thực lực vẫn tăng tiến. Chỉ cần có thể tiêu thụ e sợ cũng không cần phải cực khổ cạnh tranh như bây giờ. -Thứ tốt như vậy công tử chịu bỏ ra sao. Uống trước khi đi ngủ và bạn mất 10 kg mỗi tuần Mỗi đêm, bạn sẽ bị mất 1kg, nếu bạn làm điều này trước khi ngủ -Ta dĩ nhiên là không nguyện ý, đây vốn là công cụ kiếm tiền tương lai của ta, nhưng mà nghĩ lại cũng một phần lỗi của tại hạ mà khiến tiểu thư khổ công như vậy có chút không đành lòng. Nói đến đây hắn đã đến sát gần Dược Thư Kỳ, khuôn mặt cả hai cách nhau một gang tay, có thể ngửi thấy mùi hương đối phương, cảm nhận hơi thở nhau, Dược Thư Kỳ khuôn mặt ửng đỏ, nàng nhìn vào khuôn mặt tuấn lãng mang theo chút tà dị khiến nàng bị thu hút không hiểu sao xuân tâm động đậy, có chút mất bình tĩnh quay đầu địa nói: -Ta không tin có việc tốt miễn phí như vậy, chắc hẳn là công tử có yêu cầu khác. -Yêu cầu ta không có nhưng dược liệu bán ra, ta bảy phần, như thế nào. -Công tử nói nghe thật hay, công sức bọn ta bỏ nguyên liệu điều chế, tất cả đều là bọn ta làm mà công tử muốn hưởng lợi như vậy, cũng khó chấp nhận. Tiểu nữ tám công tử hai xem thế nào, công tử xem chỉ cần ngồi chơi xơi nước mà tiền rơi vào túi mà thôi. -Không được, ta bảy tiểu thư ba. Cả hai bắt đầu ầm xèo trả giá, cuối cùng vẫn là quyết định năm năm. Vương Lăng đau lòng lấy ra công thức Xuân Hoài Thủy Dịch đưa cho Dược Thư Kỳ, nàng ta liền hứng thú nhìn xem, lập tức bị thu hút, trên môi nở nụ cười rốt cuộc xong xuôi cũng đuổi hắn ra, hắn thầm chửi không ngớt, nữ nhân thấy lợi quên hữu. Bất quá bây giờ còn có Cốt Đầu bị thương chưa hoàn toàn bình phục, hắn cũng đang có ý định rời đi tức thì quay trở lại. Cốt Đầu nhận thấy có người tiến tới nhanh chóng đề phòng, nhận ra đó là Vương Lăng thì mới âm thầm thở nhẹ, buông bỏ đấu chí. Vương Lăng cho Cốt Đầu phục dụng Trường Sinh Đan, lại hổ trợ hắn tiêu thụ đan dược, vết thương lập tức khép miệng, nội thể cũng giảm bớt thương thế. Do thân phận đối phương mẫn cảm, Vương Lăng không dự định cùng đối phương ngây ngốc một chỗ, huống hồ hắn còn có việc cho Cốt Đầu làm. Thời gian vài tiếng để Cốt Đầu thương thế tốt hẳn, miễn cưỡng hành động bình thường, Vương Lăng nhìn đối phương thăm thẳm thở dài đưa cho gã toàn phần Huyết Hà pháp quyết đã thông qua Linh Tôn sửa đổi. Hóa ra Huyết Hà pháp quyết không phải đơn giản như vậy mà luyện, yêu cầu của nó tuy không chút hà khắc nào nhưng để tu luyện yêu cầu người luyện phải trở nên lãnh huyết, giết người hấp thu căn nguyên của đối phương, vì phương pháp này mà khiến toàn bộ linh lực giả trên đại lục căm ghét, nghĩ xem người khác tốn bao năm mới luyện được một thân cảnh giới mà trong phút chốc bị hút hết làm sao mà ai không ghét. Đặc biệt ra, người tu luyện Huyết Hà thần công phải đánh đổi thọ mệnh của bản thân mới có thể tiến cảnh tu luyện, như thế dù cho cảnh giới có cao bao nhiêu thì tuổi thọ cũng có hạn, lại nói sau khi tu luyện quá độ nếu để sơ xảy một đường nhân dạng liền biến đổi, quái thai vô cùng, thảm trạng có thể coi như của Cốt Đầu. Mà Huyết Hà pháp quyết thông qua Linh Tôn sửa đổi đã khắc phục nhược điểm nguy cơ tu luyện, hoàn toàn không cần phải giết người mới có thể tu luyện, mà chỉ cần thu được ma hạch yêu thú, thông qua đó trực tiếp hấp thu, tuy là chưa thể hấp thu hoàn toàn nhưng cũng là rất có lợi rồi. Dù đã hoàn toàn chỉnh sửa nhưng không thể khắc phục việc dùng thọ nguyên để tu luyện, điều này là tất nhiên, nếu như không có thiên phú mà muốn trở nên cường đại không chịu trả giá thì còn lâu mới có chuyện tốt như vậy. Có thể nói Cốt Đầu dường như thọ nguyên đã hết, may sao hắn được Vương Lăng cho sử dụng Trường Sinh Đan, không chỉ khu trừ thương thế trong ngoài, còn có thể giúp hắn kéo dài 100 năm tuổi thọ, thay một tầng da thịt. Cốt Đầu dần cảm thấy da mặt ngoài tróc ra, bong nảy lớp phiến già nua, khuôn mặt biến đổi trở lại, một bộ mặt khá là thanh tuấn, chỉ là người có hơi gầy gò, nếu chịu điều dưỡng đầy đủ không lâu sẽ trở lại bình thường, trở thành nam nhân anh tuấn. Sờ sờ khuôn mặt mình, có thể cảm thấy khác lạ, Cốt Đầu rõ ràng biết đây là công đức của Vương Lăng, hai con ngươi hiện tia kích động nhìn Vương Lăng như phụ mẫu tái sinh quỳ gập người xuống, Vương Lăng cũng không ngăn kịp, Cốt Đầu nức nở nói: -Công tử đối với ta công đức tựa thái sơn, ta sẽ không bao giờ quên, dù là lên núi dao xuống biển lửa, tại hạ không hề từ nan. Có thể nói từ khi trong đầu chỉ có ý muốn trả thù chưa ai đối tốt với gã như Vương Lăng, điên cuồng tu luyện khiến nhân dạng biến đổi, ai nhìn cũng sinh khiếp sợ căm ghét hắn. Nếu như sớm không gặp Vương Lăng ai biết cuộc đời hắn sẽ kết thúc thảm như thế nào. Nhớ lại ngày đó lúc các tông phái, dẫn đầu có Quang Minh giáo tiến sát nơi ở của Huyết Hà phái, người các tông môn không chỉ tàn sát tất cả người trong Huyết Hà phái mà còn có một thôn dân phía dưới cũng là giết không tha một ai, đơn giản bởi vì nơi này chịu ảnh hưởng của Huyết Hà phái, còn có đệ tử Huyết Hà phái là người thôn dân này nên cho rằng đám thôn dân cũng là tà ma ngoại đạo. Còn có thể hiểu tất cả đệ tử của Huyết Hà phái xuất thân có thể nói là từ tầng thứ dân, thực lực thiên phú có hạn, nhờ vào Huyết Hà pháp quyết nên mới sinh tồn qua ngày, bảo vệ gia thân. Cốt Đầu ngày đó nằm dưới xác của những vị đồng môn giả chết âm thầm chịu đựng, lại chứng kiến cảnh nhà tan cửa nát do những người tự xưng là danh môn chính phái gây ra, tâm liền sinh căm giận, quyết tâm sống đến hôm nay phục thù. Nhìn Cốt Đầu xúc động mạnh, Vương Lăng hít hơi nhẹ nhàn nhạt nói: -Được rồi, việc ta muốn ngươi làm chỉ có một, là giúp ta khôi phục vinh diệu Huyết Hà phái mà thôi. -Công tử yên tâm, ta tuyệt đối dùng hết sức của mình mà làm. Vương Lăng cũng lười quản lý nhiều, đem ra nhiệm vụ tìm kiếm mẫu tử Khưu Tà cho Cốt Đầu đi làm, hi vọng đối phương giúp mình làm thêm một việc. Ngoài việc đưa cho đối phương công pháp của Huyết Hà phái hắn còn nói về bảo tàng mà Khưu Tà để lại ở núi Vọng Lâu, căn cơ cũ của Huyết Hà phái. Dù cho trong bảo toàn có nhiều vật tốt nhưng hắn bây giờ tầm nhìn bao xa, mấy vật như vậy không để vào mắt, tùy ý Cốt Đầu xử lý. Mặt ngoài còn để Ám Nguyệt cùng Hồng Liên Sát để ý đến gã, căn dặn Cốt Đầu liên lạc hành động, xong xuôi căn dặn hắn cũng không muốn day dưa, nhìn xung quanh thật lâu rồi mới bước đi. Trước khi đi hắn còn biết được Cốt Đầu đã hạ độc cho Tào Vận một loại dược độc tên là Thanh Cổ Đà La, xem như một cách trả thù Tào gia gián tiếp tàn hại Huyết Hà phái. Nghe được phương pháp giải độc hắn nắm chắc trong tay, xem đây là một bảo mệnh sau này giúp hắn làm vài việc.